|

Dhammacetiya

Theo Dấu Chân Phật Bút Ký – Ngày 36

Thành Phố Kosambi một thời huy hoàng với số lượng chư Tăng đông đảo. Những Lâm Viên được các trưởng giả thương buôn và đệ nhất phú gia nổi tiếng thời bấy giờ xây dựng cúng dường đến Đức Phật làm nơi nghỉ ngơi và thuyết giảng.
 
Cũng tại đây, hoàng hậu Māgandiya nhiều lần dựng chuyện hãm hại bôi nhọ Đức Phật và hoàng hậu Sāmāvati rồi tâu lên đức vua Udena khiến nhà vua không có đức tin nơi Đức Phật và trừng phạt hoàng hậu Sāmāvati. Cuối cùng hoàng hậu Sāmāvati phải chết thảm trong đám lửa do hoàng hậu Māgandiya thiêu đốt. Lý do đằng sau cái chết của hoàng hậu Sāmāvati là vì bà là một tín đồ sùng mộ Đức Phật, còn hoàng hậu Māgandiya lại là người mang lòng oán hận Đức Phật từ việc Đức Phật không nhận lời kết hôn với bà trước khi tiến cung.
 
Câu chuyện thuật lại như sau:
 
Một thuở nọ khi Đức Phật ngự đến Kosambi, biết rõ nhân duyên đắc thành Thánh Quả của hai vợ chồng Bà-la-môn Māgandi đã chín mùi, Ngài đã xuất hiện ở nơi mà ông bà-la-môn dễ nhận thấy. Nhìn thấy Đức Phật, bà-la-môn Magandi tự nhủ “Người đàn ông này hơn hẳn những người khác. Trên đời này sẽ chẳng có ai bằng anh ta. Người đàn ông hay vị sa môn này, thật xứng đáng với con gái của ta”. Nghĩ thế xong ông đi đến bắt chuyện với Đức Phật. Ông nói: “Thưa Ngài, tôi có một cô con gái xinh đẹp và tôi muốn gả nó cho Ngài. Ngài có vui lòng đứng chờ ở đây được không?” Rồi ông vội vã đi về nhà. Khi về đến nhà, ông nói với vợ: “Phu nhân, tôi vừa tìm được một người đàn ông thích hợp để làm chồng con gái chúng ta. Bà và con gái hãy ăn mặc cho phải lẽ và đi với tôi.” Khi ba người đi đến chỗ ông yêu cầu Đức Phật đứng chờ, họ chỉ thấy dấu chân Đức Phật cố ý để lại trên nền đất.
 
Chỉ khi Đức Phật có ý muốn để dấu chân của Ngài lưu lại trên đất, nó mới được lưu lại. Và trong suốt thời gian ấn định theo ý muốn của Ngài không gì có thể xóa được. Và cũng chỉ những người Ngài muốn cho thấy mới thấy được nó. Vợ ông Bà-la-môn quay qua chồng và hỏi: “Con rể ông đâu?” Ông Bà-la-môn nói: “Đây chính là nơi tôi yêu cầu anh ta đứng chờ mà. Anh ta đi đâu rồi nhỉ?”. Nhìn xung quanh và chỉ vào dấu chân trên đất ông nói: “A, đây rồi, đây chính là dấu chân của anh ta!”.
 
Vợ của ông Bà-la-môn rất tinh thông bói toán. Bà nhìn vào dấu chân và nói: “Chủ nhân của dấu chân này không phải là người thích hưởng dục”. Ông Bà-la-môn làm bà cứng họng khi nói rằng cái kiến thức Vệ-đà (về bói toán) của bà chỉ có chừng ấy, rồi vội vã đi tìm Đức Phật. Khi tìm thấy Ngài, ông nói: “Này ông Sa-môn, tôi đã đem con gái tôi đến đây để gả cho ông đấy”.
 
Đức Phật không trả lời trực tiếp cho ông Bà-la-môn. Ngài nói: “Này ông Bà-la-môn, ta sẽ nói cho ông nghe những chuyện này”. Sau đó Ngài kể cho ông Bà-la-môn nghe câu chuyện về sự xuất gia và đạt đến giác ngộ của Ngài, về việc Ngài ở tại cây bồ đề 50 ngày, về cuộc chiến của Ma Vương chống lại Ngài, về những cám dỗ của ba cô con gái Ma Vương bị thất bại và về việc làm cho Ma Vương thất vọng ra sao. Sở dĩ Đức Phật nói điều này với hai vợ chồng ông Bà-la-môn chính là để cho họ hiểu rằng Ngài không còn những ước muốn về nhục dục. Ngài cũng muốn cho hai vợ chồng ông Bà-la-môn đắc được trí về Pháp, và vì thế Ngài nói lên bài kệ như sau:
 
Sau khi thấy khát ái,
Bất lạc và tham đắm,
Không thể có ưa muốn,
Ðối với sự dâm dục.
Sao, với bao đầy tràn,
Nước tiểu, phân uế này,
Ta không có ước muốn,
Với chân động chạm nó. (Lời tiếng Việt: Tỳ khưu Indacanda và các cộng sự)
 
“Chính vì Ta đã nhìn rõ Taṇhā (Tham Ái), Arati (Bất Mãn) và Ragā (Dục Vọng), thê nên cho dù là những cô con gái của Ma Vương xinh đẹp thế nào chăng nữa thì dục vọng vẫn không khởi lên (nơi ta). Còn nói chi đến thấy cô gái Māgandiya này, một tấm thân hầu như chứa đầy những phân và nước tiểu, dục vọng sao lại có thể khởi lên (nơi ta). Ta không muốn đụng đến thân của cô ta dù là với chân của ta.”
 
Ông Bà-la-môn và vợ nghe câu trả lời này liền trở thành bậc thánh Bất Lai (Anāgami). Họ giao cô con gái cho Cula Māgandi, một người cậu của cô ta chăm sóc, và gia nhập vào Tăng đoàn của Đức Phật, không lâu sau đó trở thành Thánh A-la-hán.
 
Tuy nhiên Māgandiya rất tức giận khi nghe câu trả lời của Đức Phật. Cô ta cảm thấy khó chịu khi Đức Phật nói rằng thân của cô ta là một cái kho chứa nước tiểu và phân. Cô tự nhủ “Hừ, nếu ông không cần ta, ông không nên nói như vậy. Tại sao ông lại nói rằng ta chứa đầy phân và nước tiểu chứ? Đó là một sự xúc phạm trắng trợn.” Cô tự nói với chính mình “Được, cứ để đấy. Ta có thể lấy được một người chồng đàng hoàng, lúc đó ta sẽ cho Gotama biết những gì ta sẽ làm đối với ông ta”.
 
Người cậu sau đó giới thiệu cô ta với vua Udena của Vương quốc Kosambi. Đức vua rất hài lòng với sắc đẹp của Magandiya và tấn phong cô làm hoàng hậu mặc dù đã có hai bà hoàng hậu khác. Đó là Vasuladattā, công chúa con vua Chandrapejjota và Sāmāvati, con nuôi của phú hộ Ghosaka. Mỗi bà hoàng hậu có năm trăm thị nữ theo hầu.
 
Chỉ vì lời từ chối của Đức Phật qua một bài pháp về Sự nguy hiểm và ràng buộc thấp hèn của nhục dục, sự nhàm chán thế gian v.v. Tiểu thư Māgandiya chỉ hiểu được một phần của bài pháp về sự nhơ nhớp của thân xác, v.v, nàng liền nổi giận cho rằng ông sa môn đẹp trai đang khinh khi phỉ báng riêng nàng chỉ vì nàng đẹp! Vì vậy khi được tiến cung, hoàng hậu Māgandiya đã làm ra những hành động sai lầm khiến bà cuối cùng cũng lãnh hậu quả đáng thương. Một khi ác nghiệp đã tạo thì không thể nào tránh khỏi quả sầu, thật không sai.
 
(Còn tiếp)

 

 

#chuahuongdao #chuahuongdaotemple #sbsstupas
#buddha #buddhism #Dhutanga #dhammajourney

 

Nguồn: Dhammacetiya

#sbsstupas