Nicro, tên của chú Trắng mà chúng tôi vẫn thường hay gọi, là viết tắt của Nigrodharam, địa danh một thành phố tại Kappilavasthu – Nepal. Chúng tôi tạm gọi đó là quê hương của Nicro bởi vì chính tại đây chú đã cất bước theo Tăng đoàn và cùng đồng hành nửa chặng đường còn lại trên lộ trình Theo Dấu Chân Phật.
Sổ và Aloka từ đó có thêm em trai Nicro khoảng chừng ba tuổi, thân hình to lớn mạnh mẽ, nhưng tính tình hiền hòa, nhút nhát. Mỗi khi có quân địch tấn công thì Nicro luôn co chân chạy trước để lại hai anh trai (Sổ và Aloka) chống chọi, nhưng sau đó chú tìm đường chạy về tấn công nhẹ phía sau quân địch. Vào những lúc quân ta ùn ùn khí thế tiến lên, Nicro đều tham gia đẩy lùi quân địch, nhưng nếu bị quân địch quay đầu gầm gừ rống to xông tới thì Nicro liền chạy như bay.
Những hình ảnh đó làm chúng tôi khó nhịn cười, nhưng lại thấy thương chú vì sự nhút nhát yếu ớt này. Trải qua bao ngày rày đây mai đó dầm mưa dãi nắng cùng đoàn Tăng Lữ, Nicro cũng có một nơi nương tựa chở che thật sự và có thêm một em út, đó là Karuna.
Nicro vốn là một chú chó không nhà, lang thang đây đó. Có lẽ vì vậy nên chú hay đi rong, đi lang thang giữa đường và đêm về thì nằm ngủ ngoài lề đường một mình. Trên hành trình ngang qua những đống đất cát, tro bụi thì luôn lăn lộn đắm mình vào đó đến không còn nhận ra chú nữa. Nicro lại hợp với cậu Út Karuna nên lúc nào cũng khắng khít đùa giỡn cùng nhau.
Tôi đặt tên chú là Sukho, một từ mang ý nghĩa an vui hạnh phúc. Tôi mong Sukho sẽ tìm ra sự an vui hạnh phúc tuyệt đối thông qua duyên lành gieo rắc trên hành trình Theo Dấu Chân Phật này.
Vào một buổi chiều hè tại phế tích trường đại học Phật Giáo Vikramshila, Sukho (Nicro) đã thất lạc. Trong đêm tối, tôi và Ajahn Phra Adul cùng một số huynh đệ chia nhau đi tìm quanh những xóm làng kề cận. Nhưng chỉ có âm thanh kêu gọi “Sukho… Nicro…” của chúng tôi chứ không thấy chú đâu. Cuối cùng chúng tôi cũng đành chia phước cầu nguyện cho chú và rời đi vào sáng hôm sau. Ajahn Phra Adul quyết định ra thông báo tìm kiếm chú với giải thưởng 1000 rupee. Những em nhỏ và thanh niên trong làng liên tục tìm kiếm nhưng vẫn không tìm ra chú.
Trên đường về trường đại học Nalanda hơn một ngày rưỡi đường thì chúng tôi nhìn thấy Sukho, trên người mang thương tích, dơ bẩn và mất luôn cả vòng kim cô đeo cổ. Ai nấy cũng đều ngạc nhiên không hiểu vì sao Sukho có thể tìm ra chúng tôi. Có lẽ đêm lẫn ngày, Sukho đã đánh mùi của hai anh Sổ, Aloka và em út Karuna mà lần theo, đã trải qua không ít những pha đối địch, đói khát. Chúng tôi vui mừng, lo cho chú ăn uống, tắm rửa săn sóc để tiếp tục hành trình.
Lần này tôi dẫn Sukho đi bằng dây để dạy cho chú những quy tắc căn bản, vượt qua nỗi sợ khi đối diện với những chú chó khác. Cuối cùng chú cũng đã làm được, không còn sợ hãi như ban đầu, nhưng lại sợ độ cao của cây cầu. Tôi ẵm chú đi qua mà cảm nhận sự sợ hãi run lên từng hồi của chú. Sukho nặng 26kg, cộng thêm hai túi đãi trên vai đã làm tôi đuối nhừ. Tuy rất mệt nhưng lòng thương cảm cho một chúng sanh như chú nhiều hơn.
Ajahn Phra Adul bàn với tôi về việc đưa Sukho sang Thái Lan nuôi dưỡng vì tin rằng chú không thể sống tại Bồ Đề Đạo Tràng, lại càng không muốn chú trở về lối sống hoang dã như xưa. Thế rồi từng giai đoạn, chúng tôi đã lo xong mọi thủ tục xuất nhập cảnh cho chú, chích ngừa dại, gắn microchip v.v. Ajahn Phra Adul đã hủy bỏ chuyến bay cùng Tăng đoàn, mua vé máy bay mới 5 ngày sau khởi hành, để cùng tôi hoàn tất những thủ tục còn lại. Vào lúc 3 giờ sáng ngày 6 tháng 4, 2023, Sukho đã lên máy bay cùng Ajahn Adul tại New Delhi, Ấn Độ và hạ cánh tại phi trường Bangkok, Thái Lan.
Sukho đã có dịp đi đến đảnh lễ Tăng đoàn đầu đà và theo Ajahn Adul về chùa Wat Nong Bua, trú xứ mới của Sukho.
Chưa được bao lâu thì Sukho đã thất lạc sau khi theo Ajahn Suphat của ngôi Chùa này đi trì bình khất thực. Chư Tăng, Phật tử cùng nhau loan tin treo thưởng cho những ai tìm được Sukho. Mãi cho đến khi tìm ra chú thì chỉ còn là một cái xác cứng đơ ven đường vào ngày 21 tháng 4, 2023, cách Bảo Tháp Xá Lợi chừng 5km. Chúng tôi không khỏi bàng hoàng khi nhận được hung tin và chắc rằng Ajahn Adul cùng chư Tăng, Phật Tử tại Thái Lan cũng cùng chung một nỗi niềm.
Những ngày này tôi nhận được vài cuộc điện thoại từ Thái, New Zealand thông báo Sukho đã chết. Lòng thương cảm và những suy tư trong tôi chợt tràn về. Tôi nhận ra rằng, sự lựa chọn đi theo Tăng đoàn của Sukho đã để lại một ấn tượng sâu sắc cho những người con Phật, những ai đã dõi theo từng bước chân của đoàn Tăng lữ trên hành trình Theo Dấu Chân Phật.
Giữa màn đêm u tịch, khi vạn vật đều ngủ yên, tôi nhắm mắt hoài niệm về những khoảnh khắc cùng sánh bước bên Sukho vượt qua những gian khổ. Có chút luyến thương, có chút bùi ngùi nhưng nhẹ lòng vững tin. Tin rằng những công đức mà Sukho đã tạo qua hành trình Theo Dấu Chân Phật, được nghe kinh, lễ Phật và chiêm bái Phật tích, sẽ đưa Sukho tái sanh vào cảnh giới an lạc; làm trời, làm người, thoát khỏi mọi nỗi khổ của kiếp súc sinh.
Sư Phụ hướng nguyện chia phước đến con! Con bình yên nhé, trên hành trình sanh tử.
Giải thoát nhé, mọi ràng buộc thế gian.
Thương tiễn con.
Sư Phụ Tuệ Nhân
#chuahuongdao #chuahuongdaotemple #sbsstupas
#buddha #buddhism #Dhutanga #dhammajourney
Nguồn: Dhammacetiya