Thiền sinh nên nhận thức rõ thế nào là tâm và thế nào là đối tượng của tâm:
Khi phân tách được như vậy và biết rõ thế nào là tâm và thế nào là đối tượng của tâm – thì hành giả sẽ được sự an vui.
Đối với con người: tâm là quan trọng nhất. Đối tượng thì chỉ là đối tượng của tâm hay biết. Vì thế, hành giả nên gìn giữ tâm và trau dồi tâm cho được trong sạch. Hầu hết chúng ta đều hiểu lầm và lẫn lộn giữa tâm và đối tượng của tâm. Chúng ta hiểu lầm như thế nào? Ví dụ tiếng động – đó chỉ là đối tượng của tai nghe. Cái hiểu lầm của chúng ta là khi tiếng động hay đối tượng của tai nghe không còn nữa – đã mất rồi, nhưng tâm chúng ta vẫn tiếp tục ôm giữ đối tượng đó. Màu sắc cũng vậy, khi màu sắc đến với mắt thì chúng ta thấy nó, nhưng khi màu sắc đi rồi thì tâm ta vẫn tiếp tục ôm giữ màu sắc, không chịu buông. Vì vậy, chúng ta luôn cảm thấy có sự buồn với chúng ta. Tại sao? Vì đối tượng đã đi rồi, màu sắc đã đi rồi, âm thanh đã đi rồi, mà tâm chúng ta vẫn còn thương tiếc cái đã biến mất.
Trưởng Lão Thiền Sư Kim Triệu
Trích Kinh Nghiệm Pháp Bảo.