|

Dhammacetiya

Cho dẫu là đầu hay đuôi rắn

Cả hạnh phúc và đau khổ, hoặc vui và buồn đều sinh khởi từ cùng một cha/mẹ, đó là ham muốn. Vì vậy, khi các ông hạnh phúc, tâm của các ông không an bình. Nó thật sự không an bình! Ví dụ khi có được những thứ mà chúng ta ưa thích, chẳng hạn như tài sản, uy tín, những lời khen tặng hay sự hạnh phúc thì kết quả là chúng ta vui vẻ. Nhưng tâm vẫn chất chứa sự lo lắng trong đó do chúng ta sợ những thứ này rồi sẽ mất đi. Chính sự lo sợ đó là trạng thái không an bình. Sau đó, trên thực tế, chúng ta có thể bị mất đi những thứ ấy và rồi chúng ta thật sự đau khổ.

 

Vì vậy, nếu các ông không nhận thức rõ điều này, cho dẫu các ông đang hạnh phúc thì đau khổ vẫn đang ngấp nghé tìm đến với các ông. Việc này cũng giống như khi chúng ta nắm lấy đuôi con rắn – nếu các ông không buông nó ra thì con rắn sẽ cắn [các ông]. Do đó, cho dẫu là đầu hay là đuôi của rắn – nghĩa là – các điều kiện (duyên) thiện hay bất thiện – tất cả chúng đều là những đặc điểm của Bánh Xe Luân Hồi, của sự thay đổi bất tận.

 

 

Trích từ Những Lời Dạy Vượt Thời Gian của Ajahn Chah: Con Đường Trung Đạo Bên Trong, trang 40-41
Chuyển ngữ: Supaññā Thiện Trí

 

 

 

 

#buddha #buddhism #dhamma #happiness #hanhphuc #chuahuongdao #chuahuongdaotemple #dhammacetiya #tâmlinh #spiritual #temple
#sbsstupas